Người Lữ Khách Bất Ngờ

Nhà thơ Hélen Steiner kể chuyện rằng : Trong một giấc mơ, Có một người thợ già tên là Simêon được biết mình sẽ được Chúa Giêsu viếng thăm vào đêm Noel. Tim tràn đầy niềm vui, cụ quét nhà,chùi bàn ghế,dọn bữa… sửa soạn thật chu đáo để tiếp đón người khách đặc biệt này…
Đêm Giáng Sinh, đồng hồ điểm 9 tiếng, ông nghe tiếng gõ cửa, vội vã chạy ra mở cửa, ông thấy một bé con khóc tìm cha mẹ khi đi lễ bị lạc, ông vội dẫn cậu đến nhà thờ trao cho cha mẹ cậu…
Về tới nhà, không lâu sau ông lại vội chạy ra mở cửa khi nghe tiếng gõ. Ông thấy một bà cụ ăn xin cúi gập lưng còng do tuổi tác, chìa tay xin :
– Xin ông làm phúc, nhân danh Chúa, xin ông bố thí chút gì ăn…
Bàn ăn đã sẵn nhưng để dành cho vị khách quan trọng săp đến, ông lấy ly trà nóng cùng ít bánh mì tặng bà lão. Bà cảm ơn, nhận lấy và ra đi …
Chuông đồng hồ điểm 12 tiếng và có tiếng gõ cửa. Lần này chắc vị khách thần thánh đã đến rồi, ông vội chạy ra mở cửa. Trước mặt ông là 1 lữ khách rách rưới,chân trần, lấm lem bụi đường, co ro vì đói lạnh, ngửa tay xin bố thí. Simêon thương cảm lấy cho ông đôi ủng cũ, chiếc áo khoác ấm tuy ông đã dùng nhưng vẫn còn tốt, và ít lương thực tặng người lữ khách nghèo nàn. người đó cám ơn ông và ra đi…

Chờ mãi…chờ mãi…không có tiếng gõ cửa, không còn ai tới. Buồn rầu, thất vọng, mệt mỏi…Simêon chìm trong giấc ngủ gật. Bỗng cả căn nhà ngập ánh sáng chan hoà, một giọng nói quen thuộc của Chúa khiến ông giật mình thức dậy :
– Simêon Simêon !
– Giêsu, là Chúa đó sao?
– Phải , chính Ta !
Simêon cúi rạp người, thổn thức nói :
– Chúa ơi tại sao Người không đến, làm con chờ đợi Người suốt cả đêm. Người xem, con đã sửa soạn tất cả để đón Chúa, con thật mong gặp Người.
– Simêon, hãy ngẩng đầu lên. Ta đã giữ lời, đã ba lần ta bước qua ngưỡng cửa nhà con và cả ba lần con đã ân cần tiếp đón ta : cậu bé lạc đường, bà cụ ăn mày khốn khổ, và người lữ khách phong sương. Những gì con làm cho những người nghèo khổ thấp hèn là con làm cho ta đó…

Thượng Đế là niềm vui và Người muốn chúng ta sống vui vẻ. Ai trong chúng ta chắc cũng đã từng cảm nghiệm niềm vui khi giúp người nghèo hèn khốn khó. Lúc đó chúng ta đã có Thượng Đế không chỉ trong nhà mà ở trong tâm hồn mình. Thiên đàng ở ngay trên trần thế, Noel đến mỗi ngày khi chúng ta biết quan tâm xoa dịu thống khổ của trần gian.

Sưu tầm

(www.simonhoadalat.com)