Lễ Trọng: Chúa nhật 7 Phục sinh năm B – Lễ Chúa Lên Trời

(Cv 1,1-11; Ep 1,17-23; Mc 16,15-20)

TRỜI CAO BẮT ĐẦU TỪ ĐẤT THẤP

“Nói xong, Chúa Giêsu được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa.
Còn các Tông Đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi,
có Chúa cùng hoạt động với các ông” (Mc 16,19-20)

Lễ Chúa Thăng Thiên diễn tả hai chiều kích đặc biệt: một mặt, hướng chúng ta về thực tại trên trời, là quê hương đích thực của người tín hữu; mặt khác, mời gọi những người môn đệ của Chúa, nhờ Thánh Thần thúc đẩy, biết rao truyền và làm chứng cho đức tin trong mỗi thực tại sống của mình, góp phần cải biến thế giới này theo kế hoạch của Thiên Chúa Cha.

Loan báo Tin Mừng là mệnh lệnh cuối cùng mà Đức Giêsu Kitô truyền cho các Tông Đồ trước khi thăng thiên. Vì thế, sứ vụ này rất quan trọng. Đức Giêsu Kitô truyền dạy: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loại thọ tạo” (Mc 16,15). Lệnh truyền này khiến các môn đệ phải “đi ra” loan báo Tin Mừng (truyền giáo), hầu đem lại ơn cứu độ cho người đón nhận, chỉ cần họ chịu Phép Rửa và tin vào Đức Giêsu Kitô.

Đến lượt những người tin này lại trở thành những sứ giả tiếp tục ra đi thi hành sứ vụ loan báo Tin Mừng. Họ sẽ được Đức Giêsu cùng hành động bằng việc được chia sẻ quyền năng của Người để thi hành sứ vụ, chẳng hạn: trừ quỷ, nói tiếng lạ, cầm được rắn, uống nhằm thuốc độc cũng chẳng sao, chữa bệnh…

Riêng các Tông Đồ, chính lúc Đức Giêsu Kitô kết thúc sứ vụ của Người ở trần gian, các ông lại bắt đầu sứ vụ của mình bằng cách đi khắp nơi loan báo Tin Mừng. Khi làm như vậy, các Tông Đồ tiếp nối sứ vụ cứu độ mọi người của Đức Giêsu Kitô, và vì thế “có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng” (Mc 16,20).

Nguồn: TGP Sài Gòn