Hôm nay, trong ngày lễ Lá chúng ta cùng với Giáo Hội chào đón Chúa Giê-su tiến vào thành Giê-ru-sa-lem. Chúng ta mường tượng đó là một khung cảnh vô cùng tráng lệ. Hòa chung niềm vui ấy, chúng ta cùng mở miệng tung hô và chúc tụng Đức Kitô.
Cả thành náo nức ra xem
Đám đông người đứng lấn chen chờ Ngài
Ngồi trên lừa nhỏ khoan thai
Đi vào thành Thánh công khai lạ lùng
Người đem áo trải trên đường
Người cầm cành lá vui mừng reo ca
Con vua Đa vít đây mà
Đấng nhân danh Chúa chúng ta trị vì.
Chúa Nhật Lễ Lá là một lễ vui, nhưng cũng là ngày tưởng niệm cuộc khổ nạn của Chúa. Chúng ta chứng kiến hai đám rước trái ngược nhau. Trong ngày Lễ Lá, Ðức Giê-su được đón rước vào thành giữa tiếng hò reo vang dậy. Ngài như vị Vua Mêsia lẫm liệt trên lưng lừa, đi trên con đường của những nhành cây xanh mới chặt. Sau đó ít ngày là đám rước lên núi Sọ. Không có tiếng tung hô, chỉ có lời kết án. Không có những nhành cây, chỉ có cây Thập giá. Ngày xưa, có ai tham dự cả hai đám rước đó không? Chúng ta thường mệt mỏi khi nghe bài Thương Khó và thấy mình dửng dưng, xa lạ, bàng quan.
Thật ra nỗi khổ đau và cái chết của Chúa là vì tôi, vì yêu mến tôi (x. Gl 2,20).
Cần nghe đọc bài Thương Khó một cách chậm rãi và bước theo Chúa qua từng chặng đường. Hãy ở lại với Chúa trong lúc khó khăn này. Cần cảm nghiệm được nỗi cô đơn của Chúa. Ba môn đệ thân tín đã bỏ rơi Ngài. Họ ngủ say để mặc Ngài một mình khắc khoải. Giuđa chỉ điểm bắt Ngài bằng một nụ hôn. Các môn đệ sợ hãi bỏ Ngài mà chạy trốn. Phêrô thề là không hề quen biết Ngài. Ðức Giê-su cô đơn trước đám đông cuồng nộ. Họ bị kích động đòi đóng đinh Ngài. Họ coi Ngài còn thua Baraba là tên phiến loạn. Không rõ đám đông Ngài đã nuôi ăn, nay ở đâu? Ðức Giê-su đã đi đến tột cùng của nỗi cô đơn khi Ngài cảm thấy chính Cha cũng vắng bóng:
Lạy Thiên Chúa tôi, tại sao Ngài bỏ tôi?
Cần cảm nghiệm nỗi đau trên thân xác Chúa. Khuôn mặt ngời sáng của Con Thiên Chúa làm người nay bị khạc nhổ, bị tát, bị đánh túi bụi. Ðôi mắt với cái nhìn bao dung ấy nay bị bịt lại để làm một trò chơi trẻ con. Tấm thân đã gánh lấy nỗi đau của bao người giờ đây được phơi ra cho những trận roi cầy nát. Ðôi bàn tay đã chữa bệnh và chúc lành, nay co quắp và bầm tím vì những mũi đinh. Ðôi bàn chân từng rong ruổi khắp nẻo đường truyền giáo, nay không đủ sức nâng cả thân mình đang trĩu nặng. Cần cảm nghiệm nỗi ô nhục của Chúa. Danh dự và phẩm giá vẫn là điều đáng quý trọng. Ðức Giê-su bị bắt làm hề, đóng vai Vua dân Do Thái, được mặc cẩm bào, được đội triều thiên, được cầm vương trượng.
Có vị vua nào được bái lạy như vị vua này không?
Ðức Giê-su bị lột áo trước khi bị đóng đinh. Con Thiên Chúa đỏ mặt trước cái nhìn của thế giới! Cuộc thương khó của Chúa vẫn kéo dài đến tận thế. Thập giá của Chúa, của tôi, của anh em tôi, là một. Chúa mời tôi vác Thập giá của mình theo Chúa hàng ngày và giúp tha nhân vác Thập giá của họ. Ước gì thế giới có thật nhiều Simon Kyrênê.
Lạy Chúa Giê-su,vì Chúa đã bẻ tấm bánh trao cho chúng con, xin cho những người nghèo khổ được no đủ. Vì Chúa đã xao xuyến trong Vườn Dầu, xin cho các bạn trẻ đủ sức đối diện với những khó khăn gay gắt của cuộc sống. Vì Chúa bị kết án bất công, xin cho chúng con can đảm bênh vực sự thật. Vì Chúa bị làm nhục và nhạo báng, xin cho phụ nữ và trẻ em được tôn trọng. Vì Chúa chịu vác Thập giá nặng nề, xin cho những người bệnh tật được đỡ nâng. Vì Chúa bị lột áo và đóng đinh, xin cho sự hiền hoà thắng được bạo lực. Vì Chúa dang tay chết trên Thập giá, xin cho đất nối lại với trời,con người nối lại mối dây liên đới với nhau. Vì Chúa đã phục sinh trong niềm vui oà vỡ, xin cho chúng con biết đón lấy đời thường với tâm hồn thanh thản bình an. Amen.
Nguồn: Dòng Tên Việt Nam