Ngày 25/03: Lễ Truyền Tin

LỊCH SỬ PHỤNG VỤ
Lễ Truyền tin được mừng đầu tiên tại Giáo hội Đông phương vào Chúa nhật I mùa Vọng từ thế kỷ IV hay thế kỷ V để kính nhớ mầu nhiệm Nhập Thể. Đến thế kỷ VII, lễ này lan sang Giáo hội Tây phương để kỷ niệm Đức Trinh Nữ Maria chịu thai Ngôi Lời Nhập Thể, đồng thời kỷ niệm Chúa Kitô được xức dầu làm Thượng Tế và làm Trung Gian giữa Thiên Chúa và loài người. Đức Thánh Sergiô I lập bốn lễ: Lễ Đức Mẹ tịnh tẩy, dâng Con vào đền thờ, lễ Truyền tin, lễ Sinh nhật Đức Mẹ, và lễ Đức Mẹ lên trời. Mỗi dịp lễ này, ngài truyền dạy tổ chức cuộc rước Đức Mẹ từ nhà thờ Thánh Adrianô về đền thờ Đức Bà Cả tại Rôma. Thánh Phêrô Kim ngôn đã giảng nhiều trong lễ Truyền tin.
Thánh Augustinô đã đề nghị mừng lễ Truyền tin vào ngày 25 tháng 3 cho đúng chín tháng trước lễ Giáng sinh, nhưng Giáo hội Tây Ban Nha không đồng ý, nên Công đồng Toleđô năm 656 ấn định mừng tám ngày trước lễ Giáng sinh rồi đổi sang ngày 18 tháng Giêng để tránh mùa Chay. Đức Bênêđictô XIV ra sắc lệnh ấn định khắp Giáo hội mừng lễ Truyền tin vào ngày 25 tháng 3 theo Thánh Augustinô đã đề nghị và như ngày nay.

Ý NGHĨA PHỤNG VỤ
Lịch Rôma thời xưa trọng thể mừng “lễ Ngôi Lời nhập thể” gọi là “Lễ Truyền tin của Chúa”. Lễ này đã được sửa đổi lại nhưng là lễ mừng Chúa Kitô và Đức Trinh Nữ. Mừng Chúa là Ngôi Lời trở thành Con Mẹ Maria (Mc 6:3). Mừng Đức Trinh Nữ trở thành Mẹ Thiên Chúa.

  • Về Chúa Kitô, Phụng vụ Đông phương và Tây phương mừng lễ trọng này để kính nhớ “lời xin vâng” của Ngôi Lời nhập thể vào trần gian đã nói: “Lạy Chúa, này con đây. Con xin đến để thực thi ý Chúa” (xem Dt 10:7; Tv 39:8-9). Lễ này cũng kính nhớ giây phút đầu tiên của ơn Cứu chuộc và mối tơ duyên kết hợp bất khả phân ly của Thiên tính với nhân tính trong một ngôi vị của Ngôi Lời.
  • Về Mẹ Maria, Phụng vụ Đông phương và Tây phương mừng lễ trọng này như một lễ của Tân Evà là Đức Trinh Nữ tuân phục và trung thành. Với lời thưa “Xin vâng quảng đại”, bởi phép Chúa Thánh Thần, Mẹ đã trở nên Mẹ Thiên Chúa cũng là Mẹ chúng sinh. Và bởi nhận trong cung lòng một Đấng trung gian (1 Tm 2:5), Mẹ thật sự trở nên Hòm bia Giao ước và Đền thờ Thiên Chúa. Phụng vụ này cũng kính nhớ thời điểm cao chót của cuộc đối thoại cứu độ giữa Thiên Chúa và loài người, và kính nhớ sự tự tình chấp nhận và hợp tác của Đức Trinh Nữ trong công trình Cứu chuộc.
    Lời thưa “Xin Vâng” của Đức Trinh Nữ Maria bắt đầu Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa.
    (Lc 1, 26-38)

“Lời Thiên sứ nói ra toàn châu ngọc
Thơm hương hoa ngự xuống dưới trời mai
Gió mây bỗng lăn ra cùng một lúc
Làm lung lay chuyển động cả đất trời.
Maria cúi đầu chắp hai tay cầu nguyện
Sáng một trời ngàn vạn mảng hào quang
Phận nữ tỳ Mẹ chẳng dám nhận đâu
Vì lòng Mẹ là đại dương khiêm hạ
Khiến trăng sao nhìn Mẹ phải cúi đầu.
Mẹ chấp thuận ý Trời qua Thiên sứ
Lời “Xin Vâng” bao thế kỷ đợi chờ
Cả đất trời reo lên như ngọc vỡ
Cả mùa nhạc và trăm triệu mùa thơ.
Một luồng sáng êm đềm hơn tơ lụa
Từ Trời cao chảy xuống cõi gian trần
Vị cứu tinh ngự đây làm Con Mẹ
Trọng vọng thay phút trời đất giao hòa.”
( St: John Nguyễn )

Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, cùng với Đức Maria chúng con cảm tạ Chúa đã chọn mẹ, một trinh nữ nguyên tuyền, mang Đấng cứu độ đến cho chúng con. Xin hãy giúp cho chúng con luôn sẵn sàng tiếp rước Đấng cứu chuộc vào trong con người chúng con, để người biến thành xương thịt của chúng con hầu chúng con có thể mang Người đến cho thế gian nầy.

Nguồn: http://tinmung.net